Tặng ông bạn già PĐ của tôi! Ngưỡng mộ tình yêu đẹp, chỉ tiếc rằng Đời không là Mộng…
Bao năm rồi em nhỉ
Ta đã lạc mất nhau
Cuộc tình thành kỷ niệm
Đã chôn trong tim sầu
Bỗng một ngày nắng ấm
Giữa tấp nập người qua
Ta chợt nghe bão nổi
Trong con tim chẳng già
Vẫn là đôi mắt cũ
Vẫn là nụ cười xưa
Vẫn là bờ vai nhỏ
Biết nói sao cho vừa
Cầm tay em bối rồi
Trong ánh nhìn mải mê
Cúi đầu anh sám hối
Trong ngổn ngang bộn bề
Bao nhiêu lời chẳng nói
Chỉ lặng trong mắt sâu
Mặc con tim thấu hiểu
Một thuở xưa tình đầu
Nhớ những dòng thư cũ
Nhớ những phút ngây ngô
Tiếc những lời đã lỡ
Tiếc những đau dại khờ
Nhưng đời không là mộng
Nên cũng phải buông tay
Dẫu trong tim biển động
Cũng phải quên một ngày
Chỉ mong em hạnh phúc
Bên đò vắng không anh
Chỉ mong em vững bước
Bên tháng năm độc hành
Anh quay về nẻo vắng
Bên đường cũ không em
Tiếc đời không là mộng
Bên cơn say cũ mèm…
Thái Hà – BMT 02.10.2017